Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011

[Phệ ái như huyết] Chương 52


 “Tên tiểu tử này thật thú vị!” Dala điều khiển Phi Hành thú rơi thẳng về phía Rio khiến cậu không khỏi cảm thấy kinh hãi.

Dường như nhìn ra sự ngây ngô của đối phương, Dala tức khắc nhìn thẳng vào Rio, chóp mũi hai người gần như chỉ cách một cánh tay làm cho trái tim Knight Derwent đột nhiên ngừng đập. Cũng may là hắn đã kịp đè Rio xuống ngay sau khi Snake tức tốc tiến lên như một lời cảnh cáo của Dala. Rất may là nó đã dễ dàng bị năng lực của hắn phản xạ trở lại.
Rio gần như chưa thể hồi phục tinh thần, tốc độ vừa rồi của Dala quả thực không kém ‘dịch chuyển tức thời’ của Huyết tộc là bao.
“Em cũng có thể nhanh được như vậy!” Knight Derwent dường như biết cậu đang nghĩ gì, mười ngón tay đan chặt vào nhau.
Mỉm cười thu Snake về, Dala tinh tế đánh giá đối thủ của mình, “Hình như ngươi rất quan tâm tới tên tiểu quỷ kia đó nha! Tuy nhiên ta muốn nhắc nhở ngươi một điều – càng yêu thích thứ gì thì càng không nên biểu hiện rõ ràng ra như thế!”
Knight Derwent tựa hồ dự đoán được chuyện gì sẽ xảy ra, lớn tiếng nhắc nhở Rio mặc dù không hề quay đầu lại, “Chú ý phía sau!”
Mars và Zioen cũng lập tức ngoái nhìn, ngay sau đó không khỏi kinh ngạc. Xuất hiện trong không gian là một đoàn Speed, Snake, thậm chí là Hunting với một khí thế kinh người.
Vivian rất hài lòng, “Knight Derwent, khi ngươi phản xạ lại đám sủng vật của Dala thì đó cũng chính là cơ hội tốt nhất để chúng ta tập kích đấy.”
Zioen nhíu nhíu mày, nhắm mắt lại. “Hây!” một tiếng, ba mũi tên bắn ra không trung hội thành một đường, xuyên thấu đám linh thú kia làm cho số lượng bọn chúng giảm xuống một phần ba chỉ trong nháy mắt.
“Tiễn vũ ba đầu à? Nhân Ngư có thể điều khiển được loại pháp tiễn này thực sự không nhiều, không ngờ trong Liên Quân cũng có.” Dala nhỏ giọng nói.
Trái ngược với hắn, Vivian đứng một bên đã mất đi tính nhẫn nại, “Này, để chúng nó tấn công như thế sao? Ta không có thời gian để chơi đùa với ngươi đâu.”
Dala thở dài một hơi, “Thao túng linh thú là một nghệ thuật mà -”
Đám linh thú đông nghịt vừa vọt tới, Rio đã kịp bình tĩnh lại để mở ra kết giới của linh thú giam cầm, trong nháy mắt thu nạp tất cả. Trong kết giới đó, bọn chúng bị dồn ép đến khó chịu, cậu chỉ cần dùng chút lực cũng đủ khiến tiếng thét đinh tai nhức óc vang lên như sấm.
Vẫn không hề quay đầu lại, Knight Derwent nhìn về phía Dala, dùng ngữ điệu khinh miệt mà nói, “Đúng thế, đó là một môn nghệ thuật. Chỉ là… cộng sự của ta hình như còn am hiểu hơn ngươi!”
“Này, thể hiện bản lĩnh đi chứ Dala! Một tên Thượng Úy nho nhỏ, đối với ngươi cũng chỉ là gỉ mũi thôi mà!” Vivian buồn cười nói.
“Haha.” Dala nghiêng đầu, trong tích tắc xuất hiện một con linh thú Chiếm đoạt to lớn nuốt trọn linh thú giam cầm của Rio. Knight Derwent vừa định phản xạ lại linh thú Chiếm đoạt thì cái bóng của Vivian lập tức ập đến công kích. Ngay lúc đó, Pratt của Rio trong nháy mắt biến hình, vô hiệu hóa toàn bộ những lưỡi dao màu đen của ả Huyết nhân.
“Tên kia chỉ là Thượng Úy thôi sao?” Vivian mất đi cơ hội tấn công, vô cùng cáu gắt.
Knight Derwent nhận ra rằng nếu còn dây dưa như vậy thì quân tiếp viện của Rừng Già Sâu Thẳm sẽ theo kịp nhanh chóng, đến lúc đó bọn họ càng khó thoát thân. Hắn nói với Rio, “Em và bọn Mars đi trước đi, Vivian với Dala cứ giao lại cho tôi!”
“Không được!” Rio trả lời không chút do dự, “Bọn họ không phải là những nhân vật tầm thường đâu!”
“Tôi có thể nắm chắc khả năng giết chết Vivian và Dala, chỉ cần em không có mặt ở đây khiến tôi phân tâm!” Knight Derwent phóng tia nhìn thách thức tới địch nhân trước mặt, “Vivian chưa đủ lão luyện, còn Dala thì dù lợi hại nhưng cũng không thể phóng ra Swatch hay Thứu Long như Constantin!”
“Knight Derwent! Anh không hề tin tưởng tụi em! Đúng hơn là anh không hề tin tưởng em!” Rio tức giận trả lời. Dù sao đi nữa, cậu cũng không thể để hắn một mình chống lại kẻ thù.
“Bởi vì tin tưởng nên tôi mới để em đi. Em sẽ không ngây thơ cho rằng thoát khỏi Dala và Vivian là sẽ có thể dễ dàng ly khai khu vực bao vây ở bờ Tây tuyến chứ?”
Câu nói của Knight Derwent trong nháy mắt làm cho Rio bất chợt thanh tỉnh. Cậu hiểu lời đề nghị của hắn là hợp lý, đồng thời cũng ý thức được bọn họ đều là quân nhân, ưu tiên hàng đầu luôn luôn là phải hoàn thành nhiệm vụ, “Thế nhưng… em không thể nào buông anh ra được…”
“Hơ -” Knight Derwent phút chốc ngây người. Đây chính là câu nói hắn sợ phải nghe nhất, vì nó lập tức hòa tan bức tường băng giá mà hắn đã rất vất vả dựng nên.
“Để bọn Mars đi trước, em ở lại…” Rio ngốc nghếch ngắm nhìn nụ cười nhẹ nhàng trên gương mặt tuyệt mỹ của Knight Derwent.
“Ngốc ạ! Zioen rất giỏi khoản công kích từ xa, cũng như Mars là một tay thao túng Phi Hành thú cự phách. Nếu như gặp phải phục kích, bọn họ tất nhiên là cần người hộ tống rồi. Em sẽ không vô tâm đến mức để mặc bạn bè mình làm những chuyện khó khăn như thế chứ?”
“Nhưng… anh cũng chỉ có một mình…” Rio chưa nói xong, Vivian và Dala đã cùng tiến tới công kích bọn họ. Knight Derwent nhíu mày, trong nháy mắt dứt khoát phản xạ lại thế tấn công của bọn chúng.
“Thấy chưa, tôi không yếu đâu! Nếu tin tưởng tôi thì hãy giao phía sau lưng em cho tôi!”
Còn nữa, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ buông em ra!
Nhìn nhãn thần kiên định không gì sánh được của đối phương, Rio bất giác cắn răng rồi khó khăn thở dài một hơi, trong nhất khắc nhận ra nỗi lòng mình vừa phức tạp, vừa sâu xa trầm lắng.
“Isas, nếu như một ngày nào đó anh muốn yên giấc ngàn thu… nhất định phải là khi thời gian của em không còn nữa…” Rio ở phía sau lưng hắn chậm rãi nói.
“Tôi… tận lực!”
Rio quay đầu ra hiệu với Zioen và Mars, người bên kia hiểu ý gật đầu.
“Đi, không được quay đầu lại!” Knight Derwent nhẹ nhàng ôm lấy thắt lưng Rio, sau đó một tay đẩy cậu ra ngoài.
Ta sẽ không ngại ngần hướng về phía trước, bởi vì vẫn còn có người đang hiện diện phía sau lưng!

Dala phóng linh thú chiếm đoạt ra, không hề ngờ rằng nó ngay lập tức bị một con Nguyệt Điểu bất thình lình vọt tới với tốc độ không gì ngăn cản được mà xuyên thấu cả vỏ bọc. Đến khi bọn hắn phản ứng lại, phe Rio đã bay ra khỏi phạm vi tấn công của Dala và Vivian.
“Chết tiệt!” Vivian muốn đuổi theo nhưng lại kinh hãi phát hiện ra bàn tay Knight Derwent đang xuyên qua cơ thể mình. Dù ả vội vàng né tránh, thế nhưng cả cánh tay trái đã bị chém đứt, “A—”
“Ngươi đang nhìn đi đâu thế?” Knight Derwent thu hồi nụ cười, nhặt cánh tay ròng ròng máu chảy từ mặt tuyết lên, “Muốn truy đuổi, trước tiên phải cân nhắc xem có thể giết được ta hay không đã chứ.”
Vivian ôm chặt vết thương, vừa đau đớn vừa run rẩy lùi về phía sau.
Dala nhíu mày, “Ngươi có đuổi theo cũng vô dụng, Vivian! Người có thể thao túng được Nguyệt điểu, quân hàm tuyệt đối không chỉ là Thượng Úy thôi đâu. Chúng ta bị lừa rồi!”
“Hừ, ta cũng đã từng thắc mắc là làm thế nào mà bọn chúng có thể để sĩ quan cấp úy đi vận chuyển Nước mắt Nhân Ngư được!” Biểu tình của Vivian âm ngoan không gì sánh nổi.
Knight Derwent vứt cánh tay cụt xuống đất, ưu nhã tiến lên, “Bọn ta không hề lừa ngươi, thực sự cậu ấy chỉ là một sĩ quan cấp úy thôi!”
“Làm sao bây giờ?” Vivian nhỏ giọng hỏi Dala bên cạnh.
“Còn trăng sao gì nữa? Tha thôi!” Dala cười cười, vươn cánh tay ra, “Ta không giống tên phế vật Johanson kia đâu!”
Một con linh thú một sừng thong thả bước tới, Knight Derwent đành phải bày trận nghênh tiếp kẻ thù. Đó là ‘Địa ngục chi mâu’, được thao túng bởi Dala – kẻ đã trải qua hàng ngàn trận chiến.
Quả nhiên, không hề có chút ướt át bẩn thỉu nào, linh thú kia đúng là loại ma vật biến ảo không sao lường trước được. Knight Derwent tạo ra mặt kính trong không khí, không ngừng kéo dài để bao phủ toàn bộ Địa Ngục chi mâu.
“Ngươi chắc chắn rằng có thể phản xạ lại được à?” Cổ tay Dala khẽ thu về, quái thú kia đột nhiên tấn công mạnh mẽ lên mặt kính. Hai khối lực va chạm trong nháy mắt, thanh âm đinh tai nhức óc khiến Vivian đứng một bên gần như không chịu nổi áp lực mà nằm úp mặt xuống đất. Sức nén mãnh liệt đó làm cho mặt đất nơi Knight Derwent đang đứng cũng đã xuất hiện một vết nứt rất lớn.
Trong lúc ấy, Rio đang điều khiển Phi Hành thú thì nghe thấy tiếng nổ. Cậu bỗng dưng muốn quay lại đến khắc khoải tâm can.
“Rio…” Mars kinh hãi xoay người, “Cậu không muốn quay lại giúp hắn thật sao?”
“Vì tin tưởng vào Knight Derwent nên tôi mới giao phía sau cho anh ấy!” Rio cắn răng thật chặt, tiếng gió đập vào bên tai không cách nào giúp cậu giảm bớt nỗi sợ hãi đang bủa vây.
Là anh đã nói như thế nên em luôn luôn hi vọng… rằng chắc chắn chúng ta sẽ còn gặp lại nhau!

Knight Derwent đang phải chịu đựng áp lực lớn nhất từ trước tới nay… Nếu như bản thân hắn lơ là, như vậy Địa ngục chi mâu sẽ có cơ hội mở rộng tầm sát thương, còn nếu hắn chấp nhận lui về phía sau thì Rio phải đối mặt với nguy hiểm không gì sánh bằng.
“Em không thể nào buông anh ra được…”
Knight Derwent cười khẽ.
Thật là…! Lúc này tính mệnh đang như ngàn cân treo sợi tóc mà còn nhớ lại những lời nói này của cậu.
Thế nhưng, nghĩ đến lý do hắn đồng ý tiến nhập Liên Quân, quả thật điều đó còn buồn cười hơn. Không phải vì cái danh dự gia tộc chó má kia, cũng chẳng can hệ gì tới thiên chức quân nhân nực cười ấy… Dù cho toàn bộ thời gian của Saint Douglas bị Pampas hút hết, hắn cũng chả quan tâm. Knight Derwent chỉ không muốn xa cách vị thiếu niên Nhật tộc kia mà thôi…
Đã trải qua một ngàn tám trăm năm, hắn đã từng cho rằng trái tim mình sẽ không bao giờ có thể rung động, vậy mà bản thân lại giống như một đứa trẻ miệng còn hôi sữa, tâm ý yêu thương hoàn toàn không thể che giấu được. Tuy nhiên, nếu nỗ lực cũng không thể nào thu lại tình cảm ấy, thế thì cứ đơn giản đánh cược một phen!
“Hừ….” Knight Derwent gầm khẽ, vững vàng bước từng bước về phía trước dưới ánh mắt kinh hoảng của Dala.
“Dala! Tập trung tinh thần!” Vivian phát giác tình thế bất lợi, không khỏi lên tiếng nhắc nhở.
Đáng tiếc là trong khi Dala ngây người ra như thế, khí thế của Knight Derwent đã áp đảo hoàn toàn khiến hắn chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn bức tường kính kia không ngừng mở rộng, vây lấy toàn bộ phạm vi tấn công siêu việt của Địa ngục chi mâu, trên mặt kính đã hiện ra một vết lõm lớn.
“Thôi chết rồi! Hắn sẽ phản xạ đó!” Vivian rất muốn xuất thủ nhưng trước mặt là một bức tường kính lớn như vậy, ả không thể tìm được bất cứ khe hở nào để công kích.
Giữa lúc bọn chúng đang tuyệt vọng, dưới áp lực như thế, Địa Ngục chi Mâu không thể không bị đánh bật trở lại.
Vivian nhắm chặt hai mắt, cảm thấy tử thần đang ập xuống trong khi Dala vẫn còn kinh khiếp chưa hiểu vì sao Địa ngục chi mâu mà lại có thể bị phản xạ. Phải mất một lúc lâu, khói bụi mới có thể tan đi được, trong mông lung chỉ còn lại một cái hố khổng lồ như bị một khối thiên thạch to lớn đập vào.
Vivian mở mắt, phát hiện ra mình đang được một người nào đó ôm vào trong lòng.
“Đại… đại nhân Mine…”
Boning Mine nhíu nhíu mày, nhìn cánh tay đã bị chặt đứt của Vivian, “Ta đã nói với ngươi rất nhiều lần rồi – không được khinh địch! Kẻ đến từ lục đại gia tộc như ngươi, một lần thất bại cũng có thể hủy diệt vinh dự của cả dòng tộc McCowen.”
Knight Derwent thở hổn hển, đòn phản xạ vừa rồi gần như đã lấy đi toàn bộ tinh lực của hắn. Đột nhiên, gai xương không biết từ đâu ùn ùn kéo tới với tốc độ mắt thường không thể nào trông thấy, đánh úp phía sau lưng.
Cấp tốc triển khai mặt kính, Knight Derwent phát giác những gai xương này đã vượt xa cường độ của Ariel trước kia. Hắn gần như không thể nào chống lại đòn tấn công ấy, cả người đổ xuống mặt tuyết.
“Còn trẻ như thế mà đã có thể phản xạ lại Địa ngục chi mâu, thực sự là rất giỏi. Nhưng mà… cũng chỉ tới đây thôi!”
Knight Derwent ngẩng đầu, trông thấy một vị Huyết tộc trung niên từ xa đang tiến tới.
“Vendelison Covan… và cả Boning Mine sao?”
“Thực là phiền phức…”
Hơn nữa, đây còn là một sự phiền phức chết người. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét